top of page


TẠM BIỆT CON NGƯỜI CŨ CỦA EM
Chuyện đã lâu, kể lại làm gì Một thời bồng bột, một thời phong lưu Em từng nghĩ, cuộc đời muôn màu đến thế Và mình không đủ thời gian để chạy đua cùng nó Nhưng nỗi buồn thì cứ chực đeo bám lấy em Em xem nhẹ nỗi buồn, để rồi một ngày nỗi buồn coi nhẹ em Em quan trọng hoa gấm lụa là Mà quên rằng hoa ở trong em ngày một héo tàn Em xem tình yêu như trò cút bắt Để một ngày em không tìm thấy ai nữa Em nghĩ cuộc đời em quan trọng hơn tất thảy Đến khi em biết hóa ra em sống không chỉ
Nov 8
bottom of page
