TẠM BIỆT CON NGƯỜI CŨ CỦA EM
- Trang Ngo
- Nov 8
- 2 min read
Chuyện đã lâu, kể lại làm gì
Một thời bồng bột, một thời phong lưu
Em từng nghĩ, cuộc đời muôn màu đến thế
Và mình không đủ thời gian để chạy đua cùng nó
Nhưng nỗi buồn thì cứ chực đeo bám lấy em
Em xem nhẹ nỗi buồn, để rồi một ngày nỗi buồn coi nhẹ em
Em quan trọng hoa gấm lụa là
Mà quên rằng hoa ở trong em ngày một héo tàn
Em xem tình yêu như trò cút bắt
Để một ngày em không tìm thấy ai nữa
Em nghĩ cuộc đời em quan trọng hơn tất thảy
Đến khi em biết hóa ra em sống không chỉ vì bản thân mình
Vết thương cũ trong em ngày một chất chồng
Em đeo một lớp mặt nạ dày để che lấp
Em cười nhưng trong lòng em đau
Em thấy lạc lõng giữa muôn trùng cuộc đời
Người ta nói giọt nước tràn ly thì ly nước sẽ không còn như cũ nữa
Em thấy ly nước của mình từ lâu đã vơi
Em hoang mang, lúng túng góp nhặt lại
Những mảnh vụn cơn đau của em
Và mong chờ chính em sẽ vá nó lại
Từng chút một
Em nhận ra con người cũ của em cũng chính là em
Và không phải em
Dù cho em có căm hờn con người ấy
Con người cũ ấy vẫn ở trong em
Vẫn đan dệt vào bức tranh cuộc đời em
Em trộm cười nhớ về quá khứ
Em chợt thấy cay mắt
Nhưng em mừng vì em đã dám rũ bỏ lớp áo cũ
Như con rắn lột phần da khỏi máu thịt của nó
Em không hẳn là một con người khác
Chỉ là em đã tiếp tục tìm kiếm con người thật của em
Con người mà em không thấy hay sờ nắm được
Đến lúc nào đó em lại thấy một con người khác
Đang nhìn vào con người cũ lúc này
Và mỉm cười
Và khóc...




Comments